Hệ thống pháp luật

TIÊU CHUẨN VIỆT NAM

TCVN 8169-1 : 2009

THỰC PHẨM KHÔNG CHỨA CHẤT BÉO – XÁC ĐỊNH DƯ LƯỢNG DITHIOCACBAMAT VÀ THIURAM DISULFUA – PHẦN 1: PHƯƠNG PHÁP ĐO PHỔ

Non-fatty foods – Determination of dithiocarbamate and thiuram disulfide residues – Part 1: Spectrometric method

Lời nói đầu

TCVN 8169-1:2009 hoàn toàn tương đương với EN 12396-1:1998;

TCVN 8169-1:2009 do Ban kỹ thuật tiêu chuẩn quốc gia TCVN/TC/F13 Phương pháp phân tích và lấy mẫu biên soạn, Tổng cục Tiêu chuẩn Đo lường Chất lượng đề nghị, Bộ Khoa học và Công nghệ công bố.

Bộ tiêu chuẩn TCVN 8169 (EN 12396), Thực phẩm không chứa chất béo – Xác định dư lượng dithiocacbamat và thiuram disulfua gồm các phần sau:

- TCVN 8169-1:2009 (EN 12396-1:1998), Phần 1: Phương pháp đo phổ;

- TCVN 8169-2:2009 (EN 12396-2:1998), Phần 2: Phương pháp sắc ký khí

- TCVN 8169-3:2009 (EN 12396-3:2000), Phần 3: Phương pháp đo phổ UV xanthogenat.

 

THỰC PHẨM KHÔNG CHỨA CHẤT BÉO – XÁC ĐỊNH DƯ LƯỢNG DITHIOCACBAMAT VÀ THIURAM DISULFUA – PHẦN 1: PHƯƠNG PHÁP ĐO PHỔ

Non-fatty foods – Determination of dithiocarbamate and thiuram disulfide residues – Part 1: Spectrometric method

1. Phạm vi áp dụng

Tiêu chuẩn này quy định phương pháp đo phổ để xác định các dư lượng dithiocacbamat và thiuram disulfua chất giải phóng cacbon disulfua trong các điều kiện quy định (ví dụ: mancozeb, maneb, propineb, thiram, zineb). Tiêu chuẩn này có thể áp dụng để xác định các hợp chất nói trên có trong nhiều loại rau, quả, ngũ cốc và các loại thực phẩm khác có nguồn gốc thực vật.

Phương pháp này chỉ có thể dùng để định lượng toàn bộ nhóm dư lượng mà không nhận biết được từng hợp chất riêng lẻ. Nhìn chung các giới hạn dư lượng tối đa (MRL) được biểu thị theo cacbon disulfua.

2. Tài liệu viện dẫn

Các tài liệu viện dẫn sau rất cần thiết cho việc áp dụng tiêu chuẩn này. Đối với các tài liệu viện dẫn ghi năm công bố thì áp dụng phiên bản được nêu. Đối với các tài liệu viện dẫn không ghi năm công bố thì áp dụng phiên bản mới nhất, bao gồm cả các sửa đổi, bổ sung (nếu có).

TCVN 8169-2:2009 (EN 12396-2:1998), Thực phẩm không chứa chất béo – Xác định dư lượng dithiocacbamat và thiuram disulfua – Phần 2: Phương pháp sắc ký khí.

ISO 1750, Pesticides and other agrochemicals – Common names (Thuốc Bảo vệ thực vật và hóa chất nông nghiệp khác – Tên thông dụng).

EN 12393-1:1998 Non-fatty foods – Multiresidues methods for the gas chromatographic determination of pesticides residues – Part 1: General considerations (Thực phẩm không chứa chất béo – Phương pháp đa dư lượng xác định dư lượng thuốc bảo vệ thực vật bằng sắc ký khí – Phần 1: Yêu cầu chung).

3. Nguyên tắc

Mẫu được làm nóng với axit clohydric và thiếc (II) clorua để giải phóng cacbon disulfua ra khỏi dithiocacbamat và/hoặc thiuram disulfua có trong mẫu. Cacbon disulfua được tách và được tinh sạch bằng chưng cất và được thu vào trong dung dịch đồng (II) axetat và dietanolamin trong etanol. Với sự có mặt của đồng (II) axetat và dietanonamin thì cacbon disulfua tạo thành hai phức chất màu vàng của đồng (II)-N, N-bis(2-hydroxy-etyl)-dithiocacbamat có tỷ lệ nồng độ mol Cu:CS2 = 1 : 1 và 1 : 2. Đo độ hấp thụ của các sản phẩm phản ứng này bằng máy đo phổ ở bước sóng 435nm và tính được nồng độ của các dư lượng dithiocacbamat và/hoặc thiuram disulfua và được biểu thị bằng miligam cacbon disulfua trên kilogam thực phẩm. Xem [1] đến [4] về các thông tin thêm đối với nguyên tắc của phương pháp này.

4. Thuốc thử

4.1. Yêu cầu chung

Chỉ sử dụng các thuốc thử loại tinh khiết phân tích thích hợp cho phân tích dư lượng thuốc bảo vệ thực vật, nước cất hoặc nước đã loại khoáng, trừ khi có quy định khác.

Ghi n

HIỆU LỰC VĂN BẢN

Tiêu chuẩn Việt Nam TCVN 8169-1:2009 (EN 12396-1:1998) về thực phẩm không chứa chất béo - Xác định dư lượng dithiocacbamat và thiuram disulfua - Phần 1: Phương pháp đo phổ

  • Số hiệu: TCVN8169-1:2009
  • Loại văn bản: Tiêu chuẩn Việt Nam
  • Ngày ban hành: 01/01/2009
  • Nơi ban hành: ***
  • Người ký: ***
  • Ngày công báo: Đang cập nhật
  • Số công báo: Đang cập nhật
  • Ngày hiệu lực: Kiểm tra
  • Tình trạng hiệu lực: Kiểm tra
Tải văn bản